Người dịch: Whistle

“Tước sĩ, ngài thực sự muốn làm vậy sao?”

La Bình hít sâu một hơi, thấy Stuart Warren không hề dao động, y liền bước lên phía trước, một luồng khí thế vững chắc như núi từ trên người La Bình tỏa ra.

“Ầm!”

Nguyên Lực trong da thịt, xương cốt, nội tạng chấn động.

Từng luồng kình khí như thực chất từ trong cơ thể La Bình tuôn ra, bao phủ xung quanh, cuối cùng hóa thành thực thể, bảo vệ khu vực đó.

“Nội Kình!” Stuart Warren ánh mắt lóe lên:

“Thì ra La đại hiệp đã là cửu phẩm.”

Trước cửu phẩm, Nguyên Lực chỉ tác động vào bên trong cơ thể, còn sau khi đạt đến cửu phẩm Nội Kình, sẽ bắt đầu tác động đến bên ngoài, có thể kích hoạt Nội Kình để bảo vệ cơ thể.

Hai loại này, liếc mắt một cái là có thể phân biệt được.

“May mắn tấn thăng.” La Bình trầm giọng nói:

“Tước sĩ, tuy rằng các ngươi đông người, nhưng La mỗ ta cũng không phải là người dễ bắt nạt, hơn nữa, nơi này lại là sào huyệt của cương thi, ông có chắc là muốn ra tay không?”

“La đại hiệp tuổi còn trẻ đã là cửu phẩm, tiền đồ vô lượng.” Stuart Warren khen ngợi:

“Ta không bằng ngươi, ta đã già, tuy rằng có thể dựa vào sức mạnh của gia tộc, nhưng đến nay, ta cũng chỉ hơn ngươi một bước mà thôi.”

Nói xong, Stuart Warren bước lên một bước.

Một luồng khí thế viên mãn, dung hòa từ trên người ông ta tỏa ra, thanh kiếm mỏng trong tay run rẩy, toát ra khí thế hiên ngang.

Thập phẩm!

Cảnh giới cao nhất của Phàm Giai!

Cơ thể Stuart Warren đã bắt đầu xuống dốc, cho dù là tấn thăng thập phẩm, e rằng cũng đã là cực hạn, nhưng thập phẩm chính là thập phẩm.

La Bình không khỏi sầm mặt lại.

Từ khi rời khỏi Hoắc gia bảo đến nay, tuy rằng nguy hiểm trùng trùng, nhưng cũng có thể khiến cho thực lực của người ta tăng vọt.

Chỉ cần dám liều mạng, lại may mắn sống sót, sẽ không yếu.

La Bình có thể tấn thăng cửu phẩm, đương nhiên người khác cũng có thể tiến bộ hơn.

Hơn nữa, với tư cách là tộc trưởng của gia tộc Warren, Stuart Warren đã là cửu phẩm từ rất lâu rồi, có lẽ ông ta chỉ thiếu một cơ hội.

Cửu phẩm chiến đấu với thập phẩm, còn có những người khác của gia tộc Warren…

Trái tim La Bình như rơi xuống vực sâu.

Nhưng dù sao La Bình cũng là người đã trải qua nhiều trận chiến, y sẽ không hoảng loạn, áp lực ngược lại khiến La Bình dẹp bỏ suy nghĩ, tập trung tinh thần.

Thiết Nguyên Thân được thi triển đến mức cực hạn, một lớp ánh sáng màu kim loại xuất hiện trên bề mặt da.

“Hừ…”

Nhìn thấy ý định của La Bình, Stuart Warren khinh thường.

Chỉ là giãy chết mà thôi!

Ông ta đã già, cho dù thập phẩm viên mãn có thể “khóa chặt tinh hoa, củng cố thân thể”, nhưng cũng không thể sinh con được nữa, Terry Warren là tương lai của gia tộc Warren.

Cái chết của Terry cũng đồng nghĩa với sự diệt vong của gia tộc Warren đã được định sẵn.

Đối với Stuart Warren mà nói, đây là một cú sốc mà ông ta không thể nào chịu đựng nổi.

Gia tộc sắp diệt vong, ông ta còn sợ gì nữa? Thậm chí ngay cả tín ngưỡng cũng dao động, có lẽ chỉ có cái chết mới là kết cục.

Thế giới tuyệt vọng này…

Không có một tia hy vọng.

Chi bằng…

Hòa vào bóng tối?

Suy nghĩ vừa dứt, Stuart Warren giơ kiếm, Bạch Nha Kiếm Thuật được tôi luyện trăm ngàn lần khiến cho tư thế của ông ta tự động điều chỉnh đến mức hoàn hảo.

“Tâm ta quang minh!”

Khẩu hiệu từng khiến Stuart Warren nhiệt huyết sôi trào, bây giờ nghe lại có chút yếu ớt, nhưng thực lực thập phẩm viên mãn lại là thật.

Lưỡi kiếm run lên, đúng lúc Stuart Warren định ra tay, một cảm giác nguy hiểm đột nhiên xuất hiện sau lưng ông ta.

“Vút!”

Stuart Warren xoay kiếm, từng lớp kiếm ảnh xuất hiện.

“Tách tách…”

Không biết từ lúc nào…

Từng tia điện đã xuất hiện trên tường, nhiệt độ cao khiến bê tông nóng chảy, tường lõm xuống, từng thanh thép gãy nát, vỡ vụn.

Thời gian như thể dừng lại vào khoảnh khắc này.

Một cây rìu hai lưỡi được bao phủ bởi tia sét xuyên qua bức tường sau lưng Stuart Warren, lao đến giữa thép, đá vụn bay tứ tung.

Sức mạnh bộc phát trong nháy mắt, tốc độ cực hạn khiến không khí trở nên đặc quánh, xung quanh bóng dáng người đến, từng gợn sóng như nước xuất hiện.

Cho đến khi…

“Ầm!”

Tiếng nổ lớn, vang vọng.

Bức tường ầm ầm sụp đổ, tia sét bùng nổ trong bóng tối, đá vụn, thép giống như tên bắn, bay tứ tung.

Mấy người bên cạnh Stuart Warren trực tiếp bị khí lãng đánh bay ra ngoài, chỉ có Stuart Warren là bị phủ quang khóa chặt.

“Oa…”

Bạch Nha là thần điểu ở thế giới Phí Mục, được gọi là “đứa con của ánh sáng”, được sinh ra từ nguồn sáng lớn nhất trên trời, tiếng kêu của nó có sức mạnh thức tỉnh mọi thứ.

Bây giờ…

Tiếng kêu vừa chói tai, vừa quỷ dị giống như tiếng gọi đến từ nơi sâu thẳm địa ngục, chỉ cần nghe thấy liền khiến người ta chìm đắm.

Điều này cũng chứng minh rằng Stuart Warren đã hoàn toàn phản bội ánh sáng, Bạch Nha Kiếm Thuật trong tay ông ta cũng đã trở thành lưỡi hái tử thần.

“Rầm!”

Tia sét và kiếm ảnh va chạm vào nhau.

Tiếng nổ lớn lại vang lên, kình phong gào thét trong không gian hơn một trăm mét vuông, một bóng người theo đó mà bay ra ngoài.

“Phụt!”

Stuart Warren đột nhiên há miệng, phun ra một ngụm máu, cổ tay run lên.

Ông ta nhìn chằm chằm Chu Giáp, nghiến răng, trong mắt vừa có căm hận, vừa có vẻ không thể tin nổi:

“Là ngươi!”

“Đúng vậy.” Chu Giáp mặc giáp, từng bước một từ trong đống đổ nát bước ra, nhìn lướt qua mọi người, ánh mắt hắn dừng lại trên người La Bình:

“La sư huynh, lại gặp mặt rồi.”

“Sư đệ?” La Bình ngây người.

Cú đánh vừa rồi, là do Chu Giáp ra tay sao?

Tuy rằng là đánh lén, nhưng việc một chiêu đã khiến Stuart Warren, người có thực lực thập phẩm, bị thương lại là sự thật, Chu Giáp làm như thế nào?

“Hai đánh một.”

Đối mặt với ánh mắt kinh ngạc của hai người, Chu Giáp không giải thích, chỉ nhìn Stuart Warren:

“Nghe nói Tước sĩ đang tìm ta, không cần phải vất vả như vậy, Chu mỗ ta tự mình đến đây, nhưng xem ra, hôm nay gia tộc Warren các ngươi thực sự phải diệt vong rồi.”

Bắc Âm Đại Thánh (Bản Dịch)

Mông Diện Quái Khách

truyenyy.pro

0.99858 sec| 2406.477 kb